Có người nói rằng: “Tuổi 23 là tuổi chông chênh nhất c ủa đ ời ng ười”. 23 là đ ộ tu ổi đòi hỏi tự lập, sau những tháng ngày đèn sách trên các gi ảng đ ường hay ch ạy đôn đáo bởi những công việc không tên. Tuổi 23 thúc ép bạn phải có một ch ỗ đ ứng trong xã hội, thúc giục bạn định danh, xây dựng sự nghiệp, hay chỉ đơn giản là tiêu những đồng tiền mà mình kếm được. 23 không phải quá trưởng thành nhưng cũng không còn là những cô cậu học sinh, sinh viên mù mờ hỏi đường ngày đầu chập ch ững lên thành phố. 23 qua đi những mộng mơ nơi giảng đường và đối mặt với sự khốc liệt của thời đại. Có người sẽ gồng mình vượt qua, có người lại đánh mất và từ bỏ những hoài bão khi đối mặt với những sự thật trần trụi. Tuổi 23 vẫn còn vương vấn nhiệt huyết thanh xuân nhưng cũng bắt đầu định hình cho cung cách sống của bản thân. Có nười bước vào tuổi 23 với đầy kinh nghiệm v ề cu ộc đời, có người lại đối diện với bộ dạng ngây thơ và mơ mộng. Có lẽ ai cũng có sai lầm, nhưng tuổi 23 khó đ ể cho bạn ph ạm nh ững sai l ầm quá gi ới hạn. Người ta sẽ không mảy may thương hại và cho rằng ‘bạn còn trẻ người non dạ’, nhưng họ cần một con người biết chịu trách nhiệm về bản thân cũng như xã hội. Bao áp lực đè nặng lên những con người tuổi 23, từ bản thân, gia đình và một thế giới phát triển chóng mặt qua từng giây. Có lẽ một giây phút nào đó bạn sẽ gục ngã, nh ưng hãy luôn nhớ rằng mình đã từng ước mơ thế nào để có thể đứng dậy đối mặt với thử thách và nói to rằng: “tuổi 23 đẹp biết bao”. Viết Cho Em cô gái 23, Bk 24/10/2023
Có những người luôn khác biệt như thế, nhìn thoáng qua có thể làm cho người ta nhớ kỹ nhiều năm. Mà có một số người dù nhìn nhiều năm cũng không ở lại trong lòng. Có một số người chỉ cần gặp nhau, chính là đúng, nếu còn có thể gặp lại, chính là tốt nhất. Có tụ ắt có tan, nhân sinh chính là một bàn tiệt liễu. Trong dòng sông năm tháng, dường như tồn tại từng bến đò dương liễu lả lướt, giữa mỗi đoạn quang âm, sẽ có người rời thuyền mà đi, có người lên thuyền làm bạn, sau đó lại tiếp tục tụ tán, ly biệt mới. Nếu thật sự trưởng thành, chuyện thân bất do kỷ sẽ càng ngày càng nhiều, mà bằng hữu rất ít người có thể ở bên. Quần áo, giày dép, xe cộ… những thứ này càng mới càng tốt, bằng hữu thì lại là càng già càng tốt. Nhưng mà già cũng có ngãy sẽ phải biệt ly…
Lặng nhìn dòng nước trôi lững lờ đi về nơi xa, bên kia trên đỉnh núi những đám mây trắng như gã say nằm vắt vẻo trên non. Mặt nước xanh, trong vắt, thấp thoáng mấy con thuyền làm nên cảnh thơ của quê hương. Nhớ về tác phẩm 'bến quê' trong chương trình lớp 9 mà đôi lúc cũng cảm thấy mình như nhân vật Nhĩ, bôn ba khắp nơi, rong ruổi đời trai trẻ để rồi đôi lúc quên mất những điều tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại mang ý nghĩa lớn cho cả cuộc đời. Có những nơi xa xôi ta đã tới nhưng đôi lúc những nơi tưởng chừng gần ngay trước mắt mà lại mất cả cuộc đời để đi. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra và lớn lên, quê hương còn mang trong mình cái gì đó mà khi mỏi mệt ta lại muốn trở về. Đó có thể là một mái nhà, một người nào đó, một góc xưa cũ, bến nước con đò bập bềnh theo sóng.
Fleepit Digital © 2021